Nhà ai chồng quỉ vợ ma
Hễ ông ăn chả thì bà ăn nem
Ðói cơm khát nước tèm lem
No cơm ấm áo lại thèm nọ kia
Nhỏ thì nhờ mẹ nhờ cha
Lớn lên nhờ vợ, về già nhờ con
Quan văn mất một đồng tiền
Xem bằng quan võ mất quyền quận công
Rồng chầu ngoài Huế, ngựa tế Ðồng Nai
Nước sông trong chảy lộn sông ngoài
Thương người quân tử lạc loài tới đây
Rồng nằm bể cạn phơi râu
Mấy lời anh nói giấu đầu hở đuôi
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu bực mình
Tiếc thay hột gạo trắng ngần
Ðã vo nước đục, lại vần than rơm
Thấy anh em cũng muốn chào
Sợ anh chồng cũ nó đứng bờ rào nó trông
Thấy anh em cũng muốn chào
Sợ rằng chị ả vắt dao trong mình
Dao trong mình, gươm anh cặp nách
Thuận nhơn tình khoét vách sang chơi
Trai tơ lấy gái goá chồng
Như mua nồi đồng đem nấu cám heo
Trai tơ gái goá thì chơi
Ðừng nơi có vợ đừng nơi có chồng
Trống treo ai đánh cái thùng
Bậu đây không dám dở mùng chun vô
Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng, con ở với ai
Trời mưa cho ướt lá khoai
Công anh làm rể đã hai năm ròng
Nhà em lắm ruộng ngoài đồng
Bắt anh tát nước cực lòng anh thay
Tháng chín mưa bụi, gió may
Cất lấy gàu nước, hai tay rụng rời
Trứng rồng lại nở ra rồng
Liu điu lại nở ra giòng liu điu
Tung tăng như cá trong lờ
Trong ra không được, ngoài ngờ là vui
Xin anh chớ nói yêu thương
Mỡ nạc anh ăn hết, cái xương anh chẳng chừa
Xin đừng ra dạ Bắc Nam
Ðừng chê lươn ngắn, chớ tham chạch dài
Xưa kia ăn đâu ở đâu
Bây giờ có bí, chê bầu rằng hôi
Xưa kia có thế này đâu
Bởi vì sợ vợ, nên râu quặp vào.
Đăng nhận xét