Cô kia má đỏ hồng hồng
Cô chưa lấy chồng, còn chờ đợi ai ?
Buồn không lần lữa hôm mai
Ðầu xanh mấy chốc, da mồi tóc sương
Có lòng xin tạ ơn lòng
Xin đừng đi lại mà chồng em ghen
Có mặt đây nói láo rằng thương
Tôi về xứ sở, vấn vương nơi nào?
Có phước lấy được vợ già
Sạch cửa sạch nhà, lại ngọt canh cơm
Vô phước, lấy phải trẻ ranh
Nó ăn, nó phá tan tành, nó đi !
Có trộm mới đi ăn đêm
Ai người tử tế ra đường nữa khuya
Cò vàng ẩn bụi lá xanh
Cò đương chờ cá, như anh chờ nàng
Cóc chết bao thuở nhái sầu
Ểnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
Cá trong lờ đỏ lơ con mắt
Cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô
Con chị rột rẹt sau hè
Hay là rắn mối tới ve chuột chù ?
Con chim nho nhỏ
Cái lông nó đỏ
Cái mỏ nó vàng
Nó kêu người ở trong làng
Ðừng ham lãnh lụa, phụ phàng vải bô
Con cò chết rũ trên cây
Cò con giở sách xem ngày làm ma
Cà cuống uống rượu la đà
Chim gi riú rít bò ra lấy phần
Con cò chết tối hôm qua
Có hai hạt gạo với ba đồng tiền
Một đồng mua trống mua kèn
Một đồng mua mỡ đốt đèn thờ vong
Một đồng mua mớ rau răm
Ðem về thái nhỏ thờ vong con cò
Con cóc nằm mép bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng
Còn duyên như tượng tô vàng
Hết duyên như ổ ong tàn ngày mưa
Còn duyên thì bán nhãn bán hồng
Hết duyên bán mít cho chồng gặm xơ
Đăng nhận xét