Lấy chồng làm lẽ khỏi lo
Cơm nguội đầy rá, cá kho đầy nồi
Lấy chồng làm lẽ khổ thay
Ði cấy, đi cày chị chẳng kể công
Ðến tối chị giữ lấy chồng
Chị cho manh chiếu nằm không nhà ngoài
Ðêm đêm gọi những: Bớ Hai
Thức dậy nấu cám, thái khoai, đâm bèo
Lấy chồng từ thuở mười lăm
Chồng chê tôi bé chẳng nằm cùng tôi
Ðến năm mười tám, đôi mươi
Tôi nằm dưới đất, chồng lôi lên giường
Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường gãy một còn ba
Ai về nhắn mẹ cùng cha
Chồng tôi nay đã giao hoà với tôi
Lập vườn thời phải khai mương
Làm trai hai vợ phải thương cho đồng
Lênh đênh chiếc lá giữa dòng
Thương thân góa bụa phòng không lỡ thì
Lỗ miệng thì nói Nam mô
Trong lòng thì đựng ba bồ dao găm
Má ơi con má hư rồi
Còn đâu má gả, má đòi bạc trăm
Má ơi con má hư rồi
Má đừng trang điểm phấn giồi uổng công !
Mặt em rỗ có ngày lì
Tay anh cán vá ông nội em trì cũng không ra
Mất trâu mất ruộng không màng
Mất cây cuốc mục ra làng kiện thưa
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng
Mẹ gà con vịt chắt chiu
Mấy đời dì ghẻ mà yêu con chồng
Một lần cho tởn tới già
Ðừng đi nước mặn mà hà ăn chân
Một liều ba bảy cũng liều
Cầm bằng như trẻ chơi diều đứt dây
Một nhà hai chủ không hoà
Hai vua một nước ắt là không yên
Muốn cho êm ấm cửa nhà
Vợ kêu chồng dạ bẩm bà, con đây !
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn yêu cô chị phải chiều cậu em
Ngày đi, trúc chửa mọc răng
Ngày về, trúc đã cao bằng ngọn tre
Ngày đi, lúa chửa có vè
Ngày về, lúa đã đỏ hoe ngoài đồng
Ngày đi, em chửa có chồng
Ngày về, em đã con quấn, con quít, con bồng, con mang
Ngày qua tháng lại
Vật đổi sao dời
Nòng nọc đứt đuôi
Nhảy lên mặt đất
Rõ ràng cóc thật
Chẳng phải trê nào!
Cả xóm xôn xao
Ðồn đi khắp huyện
Cóc cho nghe chuyện
Tìm đến thử coi
Nhận rõ con rồi
Lại xin lỗi vợ
Trăm nghìn lạy mợ
Vì trót quá ghen
Ở không trọn nghĩạ