Canh bầu nấu với cá trê
Ăn vô cho mát mà mê vợ già
Có chồng mà chẳng có con
Cũng bằng hoa nở trên non một mình
Cây vông đồng không không trồng mà mọc
Con gái xóm này chẳng chọc mà theo
Chân mình những lắm bê bê
Lại cầm bó đuốc mà vê chân người
Chẳng nên cơm cháo gì đâu
Trở về đốt bãi trồng dâu nuôi tằm
Chê đây, lấy đấy sao đành
Em chê cam sành , lấy phải quít hôi
Quít hôi bán một đồng mười
Cam ba đồng một, quít ngồi trơ trơ
Chèo ghe sợ sấu cắn chân
Xuống bưng sợ đĩa, lên rừng sợ ma
Chèo ghe xuống biển bắt cua
Bắt cua cua kẹp, bắt rùa rùa bơi
Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Tay đâu mà bụm miệng người thế gian
Chì khoe chì nặng hơn đồng
Sao chì chẳng đúc nên cồng, nên chuông
Cười người chớ vội cười lâu
Cười người hôm trước hôm sau người cười
Chính chuyên chết cũng ra ma
Lẳng lơ chết cũng đem ra ngoài đồng
Chó đâu chó sủa lỗ không
Không thằng ăn trộm cũng ông ăn mày
Chuối non giú ép chát ngầm
Trai tơ đòi vợ khóc thầm thâu đêm
Khóc rồi bị má đámh thêm
Tiền đâu cưới vợ nữa đêm cho mầy ?
Chuột chù chê khỉ rằng hôi
Khỉ lại trả lời "cả họ mầy thơm" !
Chuột kêu chút chít trong rương
Anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay
Chuyện đời chẳng ít thì nhiều
Không dưng, ai dễ đặt điều cho ai
Chuyện người mặc kệ người lo
Hơi đâu đáy nước, mình mò bóng trăng
Có đỏ mà chẳng có thơm
Như hoa dâm bụt nên cơm cháo gì !
Đăng nhận xét