Kết thảm vì 'chuyện ấy' của những cô công chúa hoang dâm bậc nhất lịch sử Trung Quốc. Một người tình yêu không được đáp lại, kẻ khác lại nặng lòng với chính anh trai...
Kết thảm vì 'chuyện ấy' của những cô công chúa hoang dâm (Ảnh minh họa)
Công chúa hoang dâm Sơn Âm và mối tình mãi mãi không có được
Sơn Âm Công chúa tên thật là Lưu Sở Ngọc, là con gái đầu lòng của Vua Hiếu Vũ Đế Lưu Tuấn nhà Nam Tống. Sơn Âm Công chúa nổi tiếng là một mỹ nhân tuyệt sắc, được người đời xưng tụng là “đệ nhất mỹ nhân” thời Nam Tống. Tuy nhiên, sự dâm loạn của Sơn Âm Công chúa cũng không thua kém danh hiệu “đệ nhất mỹ nhân” của cô là bao nhiêu.
Sử sách chép rằng, khi Lưu Tuấn còn sống đã gả Sơn Âm Công chúa cho phò mã đô đốc Hà Trấp. Hà Trấp sinh cùng năm với Sơn Âm Công chúa, là con nhà danh gia vọng tộc đồng thời cũng là một mỹ nam nức tiếng đương thời.
Cha Hà Trấp là Hà Yển, làm tới chức Quang lộc Đại phu còn ông Hà Trấp là Hà Thượng Chi cũng làm tới chức Tư không. Việc “đệ nhất mỹ nhân” Sơn Âm Công chúa được gả cho Hà Trấp được coi là một cuộc hôn nhân rất xứng đôi vừa lứa. Tuy nhiên, tất cả những điều đó không khiến cho cô công chúa dâm loạn họ Lưu thỏa mãn.
Sau khi Lưu Tuấn qua đời, Lưu Tử Nghiệp kế vị lên ngôi vua, sử gọi là Phế đế. Lưu Tử Nghiệp tuy còn trẻ tuổi nhưng chẳng từ ngón nghề ăn chơi hưởng lạc nào. Được dịp, Sơn Âm Công chúa thường xuyên vào cung, tham gia những cuộc hưởng lạc của cậu em trai, có khi nhiều ngày liền không về nhà, chẳng ngó ngàng gì tới chồng con.
Nhiều người thậm chí còn nói, Sơn Âm Công chúa và Phế đế Lưu Tử Nghiệp có quan hệ loạn luân với nhau. Hà Trấp tuy là chồng của Sơn Âm Công chúa song lại là phận bề tôi nên không dám ho he nửa lời. Một lần, Sơn Âm Công chúa nói với Lưu Tử Nghiệp: “Thiếp và hoàng thượng mặc dù một người là nam một người là nữ song đều là cốt nhục của phụ hoàng, có thể nói là chẳng khác gì nhau.
Tuy nhiên, hoàng thượng thì tam cung lục viện, hàng ngàn mỹ nữ vây quanh vậy mà thiếp thì chỉ có một vị phò mã. Trên đời này chuyện bất công cũng chỉ đến thế mà thôi!”. Lưu Tử Nghiệp nghe chị gái nói cũng thấy có lý, liền vỗ ngực đảm bảo rằng, sẽ làm vừa ý chị.
Lưu Tử Nghiệp vốn chẳng bao giờ quan tâm tới những việc quốc gia đại sự, tuy nhiên những việc ăn chơi sa đọa như thế này thì bao giờ cũng rất nhiệt tình và sát sao. Ông vua trẻ ra lệnh cho thân tín lập tức tuyển chọn 30 người đàn ông khỏe mạnh, tuấn tú và đưa tới phủ của Sơn Âm để ngày đêm phục vụ công chúa, gọi là 30 “diện thủ”.
Sơn Âm Công chúa (Ảnh minh họa)
Sau khi đã chán chê các chàng trai trẻ, Sơn Âm Công chúa bắt đầu tìm kiếm những người đàn ông trí thức và lớn tuổi, những người luôn có lối sống cứng nhắc theo kiểu Nho giáo. Và đối tượng lọt vào tầm ngắm của cô công chúa hoang dâm chính là một danh sĩ nổi tiếng thời Nam Tống tên là Chử Uyên. Bản thân Chử Uyên vốn cũng là một phò mã.
Vợ của Chử Uyên chính là Nam Quận Công chúa - cô của Sơn Âm Công chúa. Vì thế, về danh phận thì Sơn Âm Công chúa phải gọi Chử Uyên là chú. Chử Uyên là một người có tài và cũng rất rộng lượng. Khi cha Chử qua đời, anh em chia nhau tài sản, Chử chỉ lấy hơn một ngàn cuốn sách cha để lại, còn lại một đồng cũng không đụng vào.
Xuất thân danh gia vọng tộc, lại cũng là phò mã nên quan lộ của Chử Uyên rất thênh thang, từ chức thái tử xá nhân, thái tể tham quân cho tới sử bộ lang rồi Đô Hương Hầu. Không chỉ tài năng, Chử Uyên còn là một mỹ nam nổi tiếng. Mỗi lần triều đình có hội, các quan văn võ, thậm chí là sứ giả nước ngoài đều tranh nhau nhìn được mặt Chử Uyên một lần.
Vẻ đẹp cùng với tài năng của Chử Uyên đương nhiên đã khiến cô công chúa dâm loạn Sơn Âm say như điếu đổ. Tuy nhiên, Chử Uyên là người liêm khiết, lại đang là phò mã, không phải muốn ông ta tới phục dịch lúc nào cũng được. Vì thế, Sơn Âm Công chúa suốt ngày buồn bã. Lưu Tử Nghiệp thấy chị gái đã có 30 người tình nhân mà vẫn buồn rười rượi mới hỏi tại sao.
Sơn Âm Công chúa không ngại ngần kể cho em trai nghe về căn bệnh tương tư của mình. Lưu Tử Nghiệp nghe xong, cười nói: “Ta có thể giúp tỉ gọi Chử Uyên tới nhưng những việc sau đó ra sao thì chắc phải xem bản lĩnh của tỉ ra sao”. Sơn Âm Công chúa nghe Lưu Tử Nghiệp nói vậy thì vui còn hơn bắt được vàng, gật đầu lia lịa.
Lưu Tử Nghiệp hạ lệnh cho Chử Uyên vào cung ở 10 ngày. Sau khi vào cung, Chử Uyên được sắp xếp ở tại một tòa đại điện nằm ngay bên cạnh ngự hoa viên, cũng chính là cung điện của công chúa. Để đón Chử Uyên, Sơn Âm Công chúa đã cho trang trí cung điện rất xa hoa lộng lẫy, khắp nơi là mùi thơm của trầm hương.
Ban đầu, Chử Uyên không hiểu vì sao hoàng đế lại đưa mình vào ở một nơi như vậy. Cho tới nửa đêm, vị phò mã tài năng mới biết rằng, trong điện, ngoài mình ra còn có thêm một người nữa. Và người đó không ai khác chính là “đệ nhất mỹ nhân” triều Nam Tống - Công chúa Sơn Âm.
Có lẽ trên thế gian này có người nào đó ở trong một cung điện xa hoa bạt ngàn mùi trầm cùng với một mỹ nữ tuyệt sắc như Sơn Âm mà có thể giữ được bình tĩnh thì người đó chính là Chử Uyên. Cô công chúa xinh đẹp, quyến rũ, vuốt ve mớn trớn thế nào, Chử Uyên cũng nhất định không đồng ý phục tùng.
Sơn Âm Công chúa thấy vậy, cười nói: “Đây dù sao cũng là chỗ ở của ta, nếu ngươi không đồng ý thì ta cũng cứ ở lại”. Không ngờ, Chử Uyên lạnh lùng đáp: “Nếu công chúa đã ở đây thì thần xin được rời khỏi”. Nói xong nhất định không chịu tuân mệnh, phục tùng Sơn Âm Công chúa.
Chử Uyên ở trong cung của công chúa suốt 10 ngày, ngày nào Sơn Âm cũng tới thuyết phục, quyến rũ nhưng vị phò mã họ Chử cứ đơ ra như khúc gỗ. Cuối cùng, Sơn Âm giận lắm, chạy tới trước mặt Chử Uyên nói mỉa rằng: “Xem ông mặt đầy râu mà chẳng có chút khí phách đàn ông nào vậy?”. Chử Uyên cười nói: “Làm những chuyện không đúng đạo lý thì tôi nhất định không làm. Cô là công chúa, còn có hoàng đế ở trên, ta không làm được gì cô. Nhưng cô cứ ép ta thì ta sẽ tự sát cho cô xem”.
Gặp một kẻ cứng đầu và “ngốc nghếch” như Chử Uyên thì khó ai có thể làm gì được. Một người nổi tiếng dâm loạn như Sơn Âm Công chúa cũng đành buông tay, tiễn Chử Uyên ra khỏi phủ. Chử phò mã trở thành thần tượng của Sơn Âm - người đàn ông mà cô ta suốt đời không với tới được. Cũng là người công chúa Sơn Âm uất hận và tiếc nuối nhất trong cuộc đời.
Văn Khương và mối tình loạn luân với chính anh trai
Không nổi tiếng về độ hoang dâm như Sơn Âm nhưng nàng công chúa Văn Khương được xem là mỹ nhân loạn luân. Văn Khương là công chúa nước Tề, sở hữu nhan sắc tuyệt trần. Nhưng ít ai biết, cô còn có mối tư tình với chính anh trai mình là thái tử Chư Nhi.
Sau khi Văn Khương được gả cho vua nước Lỗ và Chư Nhi lên ngôi vua, cặp đôi này vẫn thư từ qua lại tình tứ.
Ảnh minh họa
Trong 1 lần xin về thăm nước Tề, Văn Khương đã vào cùng và quay cuồng trong dục vọng cùng anh trai mình.
Vụ việc nhanh chóng bị vua nước Lỗ phát hiện. Để che giấu hành vi đáng hổ thẹn, vua nước Tề, Chư Nhi đã sai người ám hại vua nước Lỗ ngay trên chuyến xe về nước Lỗ. Thế là Văn Khương ở lại Tề, cùng anh ruột mây mưa mê mải. Sau khi con trai của Văn Khương và vua nước Lỗ lên ngôi vua, Văn Khương bèn ở phía biên giới hai nước để tiện cho việc hoan lạc với anh trai mình.
Sau khi vợ của mình là công chúa nhà Chu vì buồn đau mà chết thì Tề vương thường giả cách săn bắn, ra chốn biên giới Tề - Lỗ để đêm ngày giao hoan với em gái.
Chuyện tình loạn luân giữa Văn Khương và Tề Tương bị tác giả Phùng Mộng Long lên án trong tác phẩm Đông Chu liệt quốc. Đặc biệt hình ảnh Văn Khương được mô tả rất dâm dật. Tác giả quy trách nhiệm của việc anh em Văn Khương loạn luân là do Tề Ly công dạy con không nghiêm.
Sau cái chết của Lỗ Hoàn công, nước Lỗ ở vào tình thế khó trong quan hệ với nước Tề lớn mạnh và đang bị chèn ép. Đại phu nước Lỗ đã tham mưu cho vua con Lỗ Trang công cách xử lý vụ việc rất tài tình, khéo léo để giải quyết việc vua nước Lỗ bị chết ở nước ngoài một cách không minh bạch, để giữ thể diện cho nước Lỗ nhỏ bé trong quan hệ với nước Tề lớn mạnh, và trong chừng mực bớt đi cái xấu do chính phu nhân Văn Khương gây ra.
Dù Tề vương bị chết, Văn Khương vẫn không từ bỏ thói hoang dâm của mình mà vẫn tiếp tục mời gọi thêm nhiều tình nhân khác. Nhưng có lẽ mối tình loạn luân với chính anh trai là mối tình Văn Khương không bao giờ có thể quên.
Kết:
Đều là những nàng công chúa hoang dâm bậc nhất lịch sử Trung Hoa, nhưng chính Sơn Âm, Văn Khương cũng không tìm được hạnh phúc trọn vẹn cho riêng mình. Một người tình yêu không được đáp lại, kẻ khác lại nặng lòng với chính anh trai... Dù trải qua bao nhiêu cuộc vui với những vô số những người đàn ông khác thì họ vẫn là những người con gái mang trong mình những nuối tiếc, uất hận về những mối tình dang dở, không thành...
Đăng nhận xét